top of page

ƯƠM MẦM TRONG BÍ ẨN

Những thùng xốp chứa đầy cọng rau muống, rau đền, rau khoai, rau thơm,... Giàn cây hiên ngang giữa bầu trời thăm thẳm.

Ánh sáng cuối cùng cũng tắt, làn gió cứ thổi qua từng đợt, tiếng còi xe không còn lớn nữa, yên ả một góc vườn nhỏ và cả ngoài bầu trời rộng lớn kia. Cơn gió kịp đến thay thế cái nắng oi bức, hanh khô, cảm giác bức rức khó chịu trong tiết trời giao mùa.


Bác nông dân ngồi lặng lẽ quan sát và nghiềm ngẫm: “Bằng cách nào chúng có thể nhú lên khỏi mặt đất, phát triển thân, mọc lá, trổ quả”. Phải chăng luôn có điều kì diệu nào đó cho tất cả sự sống?


Hôm sau vườn đầy rau, cả quả và um tùm cỏ dại.


Những thứ vô hình vẫn tồn tại và hoạt động như những cọng rau. Chính những thứ vô hình này đã tạo ra biết bao thứ hữu hình, nếu không muốn là tất cả. Các em bé lớn lên dần dần trong bụng mẹ 9 tháng 10 ngày từ phôi thai. Ý tưởng khi viết cũng vậy. Người viết hay người nghệ sỹ khó nhất làm sao giúp các ý tưởng được sống thay vì nghi ngờ ý tưởng của mình, không tin vào bàn tay vô hình sẽ giúp đỡ. Trong khi ý tưởng rất mong manh thì chúng ta hay vội vàng lôi chúng ra để xem, để tiến hành theo lý trí, nóng lòng muốn chúng mang lại kết quả, thành phẩm ngay lập tức. Chúng ta tức giận, đau buồn, hụt hẫng, thậm chí là từ chối cả khả năng của bản thân sau những lần như vậy. Ý tưởng cũng cần thời gian ấp ủ. Hãy tưới cho chúng những suy nghĩ, cảm nhận,...và lòng tin của chúng ta.


Mấy hạt mầm hôm trước ló lên qua lớp đất. Thân cây lúc này khá yếu mềm, rất dễ gãy, tơi tả trước làn gió, héo úa hoặc chết đi trước cái nắng gắt. Chúng cần dụng cụ chống đỡ, che chắn hỗ trợ với những thách thức bên ngoài. Vài ngày sau cây con lớn hơn, vững vàng hơn, tiếp tục phát triển như sức sống vốn có. Chúng vẫn cần nước, phân bón, chăm sóc…trước mùa thu hoạch. Thầm biết ơn, chúng ta đã kịp thời cho chúng sự hỗ trợ cần thiết.


Ý tưởng như bào thai. Bất cần, sơ sảy thì bạn biết kết quả rồi đấy. Tự nuôi dưỡng, bảo vệ ý tưởng, bản thân trước những lời nhận xét, góp ý là điều quan trọng với người viết. Đôi khi chúng ta cần giữ kín, bảo vệ các ý tưởng, ôm ấp chúng và học cách di chuyển không phát ra tiếng trước khi đưa nó ra ánh sáng. Chúng ta sẽ thu hoạch được mùa màng.


“Chừng nào chúng ta không chấp nhận thực tế là bản thân cuộc sống được sinh ra trong bí ẩn, chúng ta sẽ chẳng học được gì’’ – Henry Miller Hani Ngoc

bottom of page